Nhật ký sắc đẹp Nhật ký sắc đẹp

Ở cái tuổi 28 không gọi là quá già, nhưng cũng không thể gọi là trẻ nữa, nhưng mỗi khi nghĩ đến 2 chữ " lấy chồng" là chỉ có có 1 từ để diễn tả tâm trạng đó mà thôi đó là từ NGÁN.
Mình hiểu có thể sao các cô gái trẻ ngày này thích làm singgel mom hơn là lập gia đình và sống chung với cha mẹ chồng. Và các cô gái thành công trong sự nghiệp thì họ càng "ngán" hơn.
Nếu như trước đây mình xem làm mẹ đơn thân là cái gì đó rất khủng khiếp chỉ những người ngây thơ dại dột trong tình cảm mà thôi bị mọi người lên án xì xầm thì giờ thà bị xì xầm còn hơn lấy chồng mà chọn lầm người khổ cả đời. Người đời xì xầm vài tháng vài năm rồi cũng thôi...

Từ những những cô gái xung quanh, những bạn bè chị em gái mà tôi rút ra được cho bản thân mình, để hạn chế nhất "khổ" khi lấy chồng bước vào cuộc sống hôn nhân:
****
---  Đầu tiên mình phải độc lập về kinh tế: có nghĩa là bạn phải có 1 công việc làm ổn định, không được công việc cao sang thì công việc bình thường cũng được miễn sao có thu nhập cố định hằng tháng. Hoặc có 1 ít vốn trong tay "phòng thân".
--- Thứ 2 người sẽ là chồng phải độc lập về kinh không phụ thuộc kinh tế vào cha mẹ.
--- Thứ 3: Nếu được tốt nhất là sống riêng, có thể xây nhà gần ba mẹ chồng vẫn được tiện việc chăm sóc ba mẹ hạn chế không sống chung nhà ba mẹ chồng.
--- Thứ 4: chồng phải biết dung hòa giữa vợ và mẹ. Nếu không phải nói tính toán chi li thì thật ra khi người phụ nữ về nhà chồng thì chỉ có duy nhất chồng là người yêu thương hiểu mình nhiều nhất. Ba mẹ chồng thật ra là mối quan hệ bắt buộc nếu nói buộc họ yêu thương mình cũng khó. Ít nhất cần có quãng thời gian và thử thách may ra mới có được tình cảm thật lòng. Chắc chắn sống chung ít nhiều có va chạm, chồng không biết cách xử lý chắc chắm sẽ có chuyện giữa 2 người phụ nữ trong nhà.
***
Vì sao bạn phải độc lập kinh tế? hay phải có 1 số vốn? Bạn thử nghĩ nếu bạn lấy chồng với 2 bàn tay trắng, hằng tháng mọi chi tiêu trong gia đình, thậm chí là những chi tiêu tế nhị cho cá nhân cũng phải xin chồng. Nếu êm ấm thì k có gì, lâu ngày dài tháng cuộc sống có nhiều trắc trở không vượt qua mà phải ly dị thì người chiệu nhiều thiệt thòi vẫn là mình, bao nhiêu năm lấy chồng vẫn hoàn tay trắng ,tuổi trẻ mất đi, thậm chí chẳng có đủ quyền để nuôi con nếu lỡ có con.... Còn nếu chồng phụ thuộc kinh tế vào ba mẹ là coi càng thê thảm hơn, bạn sẽ chẳng có tiếng nói gì trong gia đình, bởi vì bạn không có kinh tế không đóng góp xây dựng gì vào gia đình, bạn muốn làm gì cũng không dám lên tiếng. Ba mẹ và chồng nói 1 mình cũng không dám nói 2. Vì cơ bản bạn không làm chủ được cuộc sống của mình. Nếu khi bạn có kinh tế và độc lập bạn không bị lệ thuộc quá nhiều vào người khác thì cuộc sống của bạn nhẹ nhàng thoải mái hơn không bị áp lực. Các thành viên trong gia đình vui vẻ hơn. Thậm chí nếu bạn mún chăm sóc bố mẹ mình cũng dễ dàng hơn. Bạn cứ thử nghĩ nếu bạn không có tài chính riêng mình, khi về nhà mẹ đẻ muốn mua quà cho ba mẹ lúc đó bạn có dám nói với ba mẹ chồng rằng " cho con xin tiền mua quà cho ba mẹ con "...
Đều thứ 3 thật ra nếu có thì tốt, nó tránh va chạm lâu ngày dài tháng giữa mẹ chồng và con dâu. Mẹ chồng con dâu là đề tài muôn thuở ở các gia đình tại Việt Nam mình.

Buồn nhất là khi lấy chồng mà 4 điều trên đều không có đều nào... Với mình chỉ hy vọng sau này mẹ chồng xem mình như bạn bè có thể chia sẽ và tôn trọng lẫn nhau, hỉu được ai cũng có quyền và nghĩa vụ của riêng mình không cần phải yêu thương quá nhiều, hoặc buộc xem mình như con đẻ, bởi vì ngược lại nếu nói xem mẹ chồng như mẹ ruột cũng rất khó chắc chắn trong sâu thẩm mỗi người khi có chuyện thì mẹ ruột mình vẫn ưu tiên hơn. Sợ lắm các bà mẹ chồng truyền thống của VN.

Nguyên nhân bao giờ cũng bắt nguồn ít nhất từ 2 phía, cho nên những đều bên trên không phải phê phán mà chỉ là những điều nếu làm thì có thể giảm bớt nguyên nhân "xung đột" gia đình
Suy nghĩ của 1 đứa con gái sắp già.
p/s đó là ý kiến cá nhân không bao hàm "quơ đữa cả gánh" nhóe

0 nhận xét:

Đăng nhận xét

 
Top